CỖ MÁY DU HÀNH NGƯỢC THỜI GIAN
Mình là người BẮC nhưng nghe những người cao tuổi đã từng sống qua hai chế độ kể rằng :
Việt Nam bây giờ, thực sự chẳng khác gì một cỗ máy quay ngược thời gian với ngày xưa.
Xưa SG có cây xăng tự động vào những năm trước 30.4.1975 thì giờ cả xã hội trầm trồ vì một cây xăng có ông quản lý cúi chào khách.
Xưa SG có các chính khách nói tiếng Anh, tiếng Pháp như gió, giao tiếp không cần phiên dịch thì giờ sau 30.4.1974, các chính khách nói tiếng Việt còn bị ngọng, giăng mác êu rô với cờ lờ vờ mờ. Phải cầm giấy đọc như mấy cháu lớp 1 trường làng.
Xưa SG có nhà thương thí (nhà thương miễn phí), giáo dục miễn phí thì giờ sau 30.4.1975, bệnh viện sẽ không chữa nếu không đóng tiền trước và học sinh sẽ bị cho nghỉ học nếu không đóng đủ tiền, thậm chí đóng tiền muộn còn bị bêu tên để làm xấu.
Xưa SG lúc người dân bị thương thì có trực thăng tới đưa đi nếu là các trường hợp cấp cứu, giờ xe đi đón bệnh nhân cấp cứu gặp tắc đường là bệnh nhân chỉ còn nước theo ông bà xuất ngoại sang thế giới bên kia, đã vậy còn bị cả cảnh sát giao thông đón lại bắt đóng bánh mì.
Xưa SG nếu nhà dân hay các xí nghiệp bị cháy thì có trực thăng cứu hoả múc nước ở sông lao đến dập lửa. Giờ nhà dân hay các xí nghiệp có cháy đi nữa thì đội cứu hoả đến như để làm cảnh, đám cháy chỉ được dập tắt khi đã cháy không còn gì và tài sản cứu được là... miếng đất còn tất cả tài sản thì được bà hoả mang đi.
Xưa dân Nam Hàn, Phi qua SG làm thuê thì giờ sau 30.4.1975 dân Việt Nam qua đó làm culi ngược lại với con số đông hơn gấp nhiều lần. Nhưng giờ đang có nguy cơ các nước không nhận lao động Việt vì họ mang đến quá nhiều tệ nạn như trộm cắp đĩ điếm... buồn cho nền giáo dục thời nay.
Xưa SG coi Campuchia, coi Thái là mọi, thì giờ ta qua đó bị coi ngược lại như thế, còn viết cả tiếng Việt để cảnh báo trộm cắp hay do ăn búp phê bỏ thừa quá nhiều.
Cái cỗ máy thời gian này nó đưa Việt Nam tụt hậu mấy chục năm so với Thái Lan và hơn cả trăm năm so với Singapore - những đất nước trước đây chỉ dám nhìn Hòn ngọc Viễn đông của ta với ánh mắt mơ ước, thèm thuồng và kính nể.
Nhân Thế Hoàng
_______________
Đỗ Hứng gởi