CON QUỶ ĂN GIẬN
Một thuở xa xưa, trong lúc nhà vua đi vắng, có một con quỷ xuất hiện ngang nhiên bước vào cung điện. Mặt mũi nó rất xấu xí, thân thể toát ra mùi hôi thối, khi nó mở miệng thì nói ra những lời ghê tởm, khiến lính canh và các quan trong cung điện đều hoảng sợ đứng chết trân. Nhân đó, con quỷ đi thẳng vào triều đình và leo lên ngai vua ngồi. Khi thấy con quỷ ngồi lên ngai vua, các quan và lính gác mới hoàn hồn chạy tới đuổi.
“Hãy mau ra khỏi nơi đây”, mọi người đều la lên. “Đây không phải là nhà của ngươi, nếu ngươi không đi ra thì chúng ta sẽ chém người thành từng mảnh”.
Khi nghe những lời sân si như vậy thì người con quỷ tự nhiên lớn lên vài phân, mặt nó trở nên xấu xí hơn, mùi hôi trên người nó tanh hơn, và lời nói của nó càng tục tĩu hơn.
Mọi người cùng rút kiếm, chĩa giáo la hét dọa nạt nó. Cứ sau mỗi tiếng la hét, mỗi hành động hung hăng, và ngay cả mỗi ý nghĩ tức giận của quân lính thì con quỷ lại lớn thêm vài phân, hình thù xấu xí hơn, mùi tanh hôi hơn, và lời nói càng tục tĩu hơn.
Hai bên đang la hét, chửi bởi nhau như vậy thì nhà vua trở về. Ngài nhìn thấy có một con quỷ to tướng đang ngồi trên ngại của mình. Chưa bao giờ ngài thấy một con quỷ xấu xí như vậy. Mùi hôi trên người nó nồng nặc đến nỗi dòi bọ cũng phải bỏ chạy. Lời nói của nó tục tĩu, nham nhở, ngay cả những tay bợm nhậu chuyên chửi thề cũng không bằng.
Nhà vua rất bình tĩnh. Đó cũng là lý do vì sao ngài là vua. Ngài biết mình phải đối phó ra sao.
- Chào mừng bạn- nhà vua nói một cách thân mật. Chào mừng bạn đã tới thăm cung điện của ta. Có ai đã mời bạn ăn uống gì chưa?.
Trước những lời nói thân mật này, con quỷ tự nhiên nhỏ đi vài phân, mặt mũi bớt xấu đi một chút, mùi bớt hôi, và ăn nói bớt hung dữ.
Mọi người trong cung điện đều nhận ra ngay sự thay đổi này. Thế là một người bước tới hỏi con quỷ có muốn uống trà không?
“Thưa bạn muốn dùng trà Ấn Độ hay trà Ăng Lê? trà bạc hà, rất tốt cho sức khỏe của bạn?” Một người khác điện thoại đặt mua bánh pizza", loại bự nhất dành cho những người béo phì, vì con quỷ khá to lớn.
Một người khác thì tự tay đi làm bánh mì thịt cho con quỷ. Một người lính đã tới gần xoa bóp chân cho con quỷ, và một người khác thì xoa bóp lưng cho nó. “Ui chao ơi! Đã quá!” con quỷ rên lên.
Cứ sau mỗi lời nói, hành động hay ý nghĩ dễ thương của mọi người xung quanh thì con quỷ lại nhỏ đi vài phân, bớt xấu, bớt hôi và bớt hung dữ. Trước khi bánh pizza được giao tới cung điện thì con quỷ đã thu nhỏ trở lại kích thước ban đầu khi nó mới tới.
Nhưng mọi người vẫn chưa chịu ngưng. Họ vui vẻ tiếp tục đối xử tử tế, dễ thương với con quỷ khiến nó teo dần tới mức nhỏ hơn con kiến. Và chỉ cần thêm vài hành động dễ thương nữa thì con quỷ tan biến mất.
Con quỷ đó có tên là “Con Quỷ Ăn Giận” (anger-eating demon).
Người hôn phối của chúng ta, bạn bè, đồng nghiệp của chúng ta nhiều lúc cũng có thể biến thành “Con Quỷ Ăn Giận”. Nếu chúng ta nổi sân với họ thì hãy nhìn xem, họ sẽ trở nên xấu xí, nói năng hung dữ. Và vấn đề sẽ tăng lên vài phân mỗi lần chúng ta nổi giận với họ. Hy vọng bạn đã nhận ra sai lầm của mình và biết cách sửa đổi.
Cái đau cũng là một loại “con quỷ ăn giận”. Khi bị đau, chúng ta hay nổi giận nghĩ trong đầu: “Cái đau này dễ ghét quá! Mày đi ra chỗ khác. Tạo không muốn có mày ở đây!” và cái đau sẽ được gia tăng thêm với sự góp mặt của nỗi khó chịu, bực dọc, than oán.
Quả thật khó mà dễ thương nổi với cái gì làm mình đau nhức, khổ sở, nhưng nhiều lúc không còn cách nào khác hơn nữa. Khi chúng ta biết chấp nhận, thật lòng đón tiếp cái đau và đối xử tử tế với nó, thì nó sẽ nhỏ dần, bớt quậy, bớt phá, bớt làm dữ và từ từ có thể tan biến luôn (vì cái gì cũng vô thường mà, cơn đau sẽ đến rồi đi).
Có vài bệnh ung thư cũng thuộc loại “con quỷ ăn giận”, chúng nó xấu xí, đăng ghét, ai cũng sợ, vậy mà chúng ngang nhiên đi vào người chúng ta và ngồi chễm chệ trên “ngại vàng". Đa số mọi người đều xua đuổi nó là chuyện đi nhiên "Ung thư ơi, máy mau đi chỗ khác chơi. Tạo không muốn có mày đâu!"
Nhưng nếu sau khi làm đủ mọi cách mà nó vẫn không đi thì tốt hơn chúng ta nên đổi thái độ, chào mừng vì đón tiếp nó từ tế giống như nhà vua ở cung điện kia. (đây không phải cách chữa, mà là cách điều chỉnh thái độ, nó sẽ giúp tình hình bớt tồi tệ hơn)
Là người ta, ai cũng biết là không nên giận, vì giận là một trong ba cái độc (tham, sân, si), nó làm mình phiền não và tạo nghiệp xấu, nhưng khó ai dẹp trừ được cái giận.
Chúng ta thường có thói quen khi bị người khác làm trái ý thì nó sân lên, người ta nói một thì mình hùng hố nói lại hai, ba để lấn át, nhưng nào ngờ họ không sợ mà còn nổi sân với mình, và căng thẳng có thể leo thang.
Chỉ có trí tuệ thấy ra được nhiên liệu làm lửa sân bốc cháy, và biết cách khôn ngoan tưới nó bằng nước từ bi thì nó mới bị dập tắt.
__________________
Lạm bàn (Quang Tử )
Trong kinh Pháp Cú, Đức Phật dạy:
“Lửa nào dập được lửa ?
Thù nào diệt được thù?
Từ bi diệt hận thù
Là định luật ngàn thu.”
Thật là một bài học quý báu, để mỗi chúng ta khắc cốt ghi tâm, ứng dụng trong cuộc sống hàng ngày, cuộc sống sẽ bớt đi rất nhiều những phiền muộn của cãi vã, xung đột, oán giận…cũng như tránh đi được bao nhiêu phiền toái hệ lụy sau đó. Cuộc đời tốt đẹp hơn rất nhiều từ những thay đổi rất nhỏ trong tâm chúng ta.
_________________
Hoang Nguyen gởi