ĐỂ TÌNH BẠN ĐẸP HƠN
Hai người bạn đi trên đường vắng vẻ. Đến một đoạn, họ có một cuộc tranh luận khá gay gắt và một người đã không kiềm chế được giơ tay tát vào mặt bạn mình. Người kia bị đau nhưng không hề nói một lời. Anh viết trên cát: "Hôm nay, người bạn thân nhất của tôi đã tát vào mặt tôi".
Họ tiếp tục đi, đến một con sông, họ dừng lại và tắm ở đấy.
Anh bạn kia không may bị vọp bẻ và suýt chết đuối, may mà được người bạn cứu. Khi hết hoảng sợ, anh viết lên đá: "Hôm nay, người bạn thân nhất đã cứu sống tôi".
Anh bạn kia ngạc nhiên hỏi: "Tại sao khi tôi đánh anh, anh viết trên cát, còn bây giờ anh lại viết trên đá?"
Mỉm cười, anh trả lời: "Khi một người bạn làm chúng ta đau, chúng ta hãy viết điều gì đó trên cát, gió sẽ thổi bay chúng đi cùng với sự tha thứ... Và khi có điều gì đó to lớn xảy ra, chúng ta nên khắc nó lên đá như khắc sâu vào ký ức của trái tim, nơi không ngọn gió nào có thể xoá nhòa được...”
Quả thật sinh ra ta là Cha mẹ, thành bại ở đời cũng là nhờ bạn bè. Chơi với nhau, thân thiết đã là quý, nhưng để hiểu nhau và thương nhau lại là cả một vấn đề. Không phải người ngoại giao rộng và có thật nhiều bạn bè thì mới là giỏi và thông minh. Nhưng trong số đông những người bạn ấy, ai là người biết chia sẽ khi mình khó khăn hoạn nạn? ai người nâng đỡ khi mình lạc lối sai đường? Xin mượn bốn câu thơ để diễn tả trọn vẹn tấm chân tình:
Bạn thì nhiều mà ít kẻ keo sơn
Thương đã hiếm mà hiểu nhau càng hiếm
Ta thắp đuốc giữa ban ngày tìm bạn
Đêm nhìn trăng đón gió ngắm sao trời.
Diệu Âm gởi