Danh sách tư liệu
TÌM KIẾM
Giới thiệu kinh



 

Một Sài Gòn đang quằn quại trong đau thương...



Dư luận Việt Nam nhiều ngày qua phải thốt lời đau đớn bởi những hình ảnh, video lan tải “chóng mặt” trên cộng đồng mạng cho thấy một Sài Gòn đang quằn quại trong đau thương, những xác người phải vội vã đưa vào lò hỏa táng, những bệnh viện từ chối bệnh nhân vì quá tải ca mắc COVID-19…


Chính các lãnh đạo TP.Sài Gòn xác nhận với truyền thông CSVN rằng: Sài Gòn không chỉ quá tải ở các bệnh viện vì số ca mắc COVID-19 mà nay đến lượt tổng đài 1022 tiếp nhận thông tin về COVID-19 cũng liên tục bị nghẽn mạng bởi số lượng cuộc gọi nhờ hỗ trợ dồn về cùng lúc không thể đáp ứng kịp.

 

Qúa tải hệ thống tổng đài cũng xảy ra ở Trung tâm cấp cứu 115 đóng tại công viên phần mềm Quang Trung. Lãnh đạo của Trung tâm cấp cứu 115 cho biết đơn vị có 6 đường truyền, trước đây mỗi ngày tiếp nhận 1.200 cuộc gọi. Tuy nhiên, trong tuần qua tổng đài tiếp nhận hơn 5.000 cuộc gọi mỗi ngày nên đơn vị đang đang kêu gọi sinh viên tham gia hỗ trợ.


Tính đến tối ngày 29/7/2021, TP.Sài Gòn ghi nhận gần 85.000 ca mắc COVID-19 và từ đầu năm đến nay theo thống kê của Bộ Y tế CSVN số ca tử vong vì COVID-19 ở TP.Sài Gòn là 815 ca.


Nhà chức trách TP.Sài Gòn cho biết mặc dù thực hiện nghiêm ngặt các giải pháp phòng-chống dịch COVID-19 nhưng mỗi ngày thành phố vẫn có thêm vài ngàn ca bệnh mới phát hiện. Hầu hết các bệnh viện gần như họat động hết công suất, nhiều bệnh viện quá tải, các khu cách ly tập trung vượt quá sức đáp ứng.


Trên đây là những con số ngắn gọn nhưng toát lên nỗi đau đớn khôn cùng, một Sài Gòn phồn hoa ngày nào giờ bị bùi dập bởi cơn đại dịch quái ác mang tên COVID-19. Một Sài Gòn trong vùng phong tỏa, người dân vì chén cơm, ổ bánh mì, những cọng rau mà sẵn sàng đôi coi với lực lượng chức năng. Một Sài Gòn với hình người cha nghèo khổ bất chấp lệnh giới nghiêm, không cần biết có bị cơ quan chức năng phạt nặng phạt nhẹ tiền bạc hay không miễn để được ra đường mua oxy về cứu sống đứa con. Một Sài Gòn với hình ảnh chàng trai, cô gái không ngừng gọi điện thoại đến bệnh viện cầu cứu khi cha mẹ đang trong cơn hấp hối nhưng không một hồi âm để rồi sau đó vỡ òa vui mừng khi người nhà được cứu giúp thoát khỏi cơn nguy hiểm.


Bác sĩ Phan Xuân Trung hiện đang sinh sống tại TP.Sài Gòn chia sẻ dòng tâm trạng trên trang Facebook cá nhân rằng “Những quyết định khó khăn và đau lòng: Tin nhắn qua messenger hỏi làm sao đưa người nhà đang khó thở vào bệnh viện? Vài giờ sau thì báo lại là người nhà đã ra đi…Trong tình cảnh nguy cấp thì người nhà nghĩ đến bệnh viện, nơi có thể cứu mạng sống con người. Không thấy xe đến thì uất ức nhìn người thân thoi thóp trong tuyệt vọng…”


Và cũng chính trong dòng tâm trạng của bác sĩ Trung với chất giọng hết sức phẫn nộ rằng “yêu cầu nhà chức trách trả các cháu bé F1, F0 về với gia đình ngay lập tức. Không nhân danh bất cứ điều gì để bắt các cháu bé vô trại cách ly không giường nằm, không bác sĩ, sốt không có thuốc, đói không có cơm. Một sự vô cảm đáng kinh tỏm !”


Và mới đây mạng xã hội đăng tải một video ngắn ghi lại cảnh lò thiêu Bình Hưng Hòa chật cứng xe cứu thương chở những người tử vong vì COVID-19 đi hỏa táng. Hoặc cảnh đau lòng khác là một phụ nữ sinh sống tại hẻm số 2, đường Cô Giang, P.Cầu Ông Lãnh, Q.1 với tiếng khóc xé lòng giữa cơn mưa nặng hạt khi trong vòng 3 ngày mất đi 3 người thân. Người phụ nữ cho biết, người thân bị đưa vào cơ sở cách ly, không được điều trị gì hết nên đã ra đi.


Hay cách đây mấy ngày, con gái của kiến trúc sư nổi tiếng ở Việt Nam Ngô Viết Thụ là bà Ngô Trần Châu đã qua đời. Cựu phó Chủ tịch UBND Q.1 ông Đoàn Ngọc Hải cho biết, trước đó anh của bà Châu là ông Ngô Viết Nam Sơn cùng người chị khẳng định vào buổi sáng bà Châu có triệu chứng sốt, khó thở, gọi rất nhiều cuộc điện thoại cầu cứu đến cơ sở Y tế nhưng đều trả lời không có que xét nghiệm nhanh, không có xe cứu thương, không có bệnh viện nhận nên đến chiều bà Châu đã qua đời.


Như vậy đó, một Sài Gòn của hiện tại đang quằn quại trong đau thương. Một Sài Gòn vắng lặng duy chỉ có tiếng còi xe cứu thương inh ỏi khắp cả phố phường. Một Sài Gòn từng cưu mang hàng triệu người tha phương khắp nơi thì giờ trong gian khó chủ yếu người Sài Gòn tự cưu mang nhau mà sống cho qua tháng ngày./.



THIÊN HÀ

_______________




 

KHI COVID TRÀN NGẬP PHỐ PHƯỜNG
          
 

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Tiếng hàng rao tắt lịm trong đêm

Những em bé đánh giày không còn thấy

Người bán vé số, kẻ ăn xin, giờ co cụm nơi đâu?

Những con đường, ngõ hẻm lặng thinh!

Chiều nay được tin em mất!

Sài Gòn buồn nhỏ lệ thương đau

Xác em giờ ở mãi nơi đâu?

Bình Hưng Hòa hay lò thiêu nào đó?

Không tang lễ, không người đưa tiễn!

Không họ hàng bái biệt hương linh

Em cô đơn về nơi vô định

Sài Gòn buồn, đánh mất phồn hoa

Sài Gòn giờ giới nghiêm

Sài Gòn u tịch phảng phất trầm hương.

 

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Vườn Tao Đàn vắng hẳn bước chân vui

Công viên buồn nhớ bóng ai qua

Dáng em ngồi hờ hững giữa mùa thi

Phố đi bộ chào quên người viễn khách

Nguyễn Trãi về trống vắng hơi đêm

Phố xá đìu hiu, trống trải

Tiếng còi xe như ngừng thở đêm qua.
 

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Buổi chiều hẹn không còn nắng rực

Bến Bạch Đằng gió lộng theo sau

Hoài mong chờ người qua bến đỗ

Em đâu rồi!

Biền biệt nơi đâu?

Nhớ Sài Gòn, lòng giăng nhiều cảm xúc

Những bạn bè, hàng quán thân quen

Những trưa về đón đợi ở Gia Long

Bao nhan sắc làm cho người khốn đốn.
 

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Chuông giáo đường không còn ngân thánh

Đức Bà buồn quy tích trăm năm

Tan Lễ về không cùng em xuống phố

Chủ nhật hồng đâu nữa trong mắt nhung

Bụi đường, xe cộ, đèn xanh/đỏ

Lê Thánh Tôn yên ắng lạ thường thay

Bàn Cờ, Tân Định hiu hắt đêm về

Phạm Ngũ Lão buồn xo người khách lạ

Duy Tân đổ bóng chiều hoang phế.
 

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Sài Gòn những cơn mưa buổi chiều

Không còn dòng người vội vã

Đâu xe cộ chen nhau hối hả

Không dù che, màu sắc áo mưa thưa

Cả mặt đường chỉ mỗi tiếng mưa rơi

Anh nhớ mãi ngày ta cùng sánh bước

Nắm tay em trong nắng sớm ban mai

Sài Gòn thả bộ trên đường phố

Bóng em về òa vỡ hân hoan

Sân trường cũ tóc dài bên áo trắng

Anh đứng nhìn quên cả tiếng chuông vang

Hàng phượng vĩ ngập đầy trong ánh mắt

Con đường về dẫn lối lá me bay

Nhớ Sài Gòn như lòng đang chảy máu

Nước mắt rơi theo từng người lâm bệnh

Sài Gòn của tôi, Sài Gòn của em

Giờ như chiếc lá vàng ủ rũ

Người quét đường ngơ ngẩn nhìn theo

Sài Gòn ơi! Sài Gòn đầy kỷ niệm

Góc thiên đường còn mãi đâu đây.

 

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Sài Gòn đầy thương nhớ!

Sài Gòn bật khóc

Sài Gòn im lặng đáng sợ!

Sài Gòn của tôi đâu?

Bóng kiêu hãnh giai nhân huyền thoại

Ủ rũ lòng một thoáng nhớ hương xưa

Sài Gòn, nhịp sống như ngừng thở

Kẻ tật nguyền mất hẳn trong đêm.
 

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Những chiếc xe nối đuôi về quê cũ

Tìm an bình nơi những cánh đồng xanh

Mơ Sài Gòn lặng lẽ hồi sinh

Thầm ao ước một ngày trở lại

Sài Gòn buồn như chưa từng có

Khắc khoải lòng thương nhớ, Sài Gòn ơi!

 

Đỗ Vẫn Trọn
 

San Jose, ngày 28 tháng Bảy năm 2021



____________________


Đỗ Hứng gởi