Danh sách tư liệu
TÌM KIẾM
Giới thiệu kinh

 

NHỮNG MẨU GIAI THOẠI LÚC CUỐI ĐỜI CỦA HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA
 


 

Bài thơ dùng thân thuyết pháp nhắc lẽ vô thường và khuyên quy hướng Tịnh độ này được Hòa Thượng đề cập trong chuyến hoằng pháp tại Đài Loan vào tháng 1 năm 1993, được ghi chép lại: Hòa Thượng bảo: Bây giờ tôi muốn chia sẻ vài điều về bệnh tình của tôi mấy lúc gần đây. Nếu quý vị muốn ghi chép thì tôi sẽ nói chậm rãi. Quý vị có thể viết xuống và có thể nghiên cứu sau này. Bài này có tám câu, nhưng không thể xem là thơ chính thức. Có thể xem như là những câu văn xuôi bạch thoại:
 
Cẩu diên tàn suyễn độ dư sanh
Lão bệnh triền miên thống khổ trung
Nhật tiến ẩm thực như phục độc
Dạ túc bệnh tháp tái cương trùng.
Mộng trung lũ phùng vô thường quỷ
Tỉnh lai nan tầm cứu mạng thần
Nhân mạng hô hấp hoàn tri phủ?
Tốc phản thanh tịnh Cực Lạc thành.

Tạm dịch:
 
Tàn hơi khó sống ngày còn lại
Triền miên trong nỗi khổ bệnh già
Ngày ăn uống như dùng độc dược
Đêm nằm giường bệnh như trùng cứng.
Trong mộng lại gặp quỷ vô thường
Tỉnh giấc khó tìm thần cứu mạng
Biết chăng mạng người một hơi thở?
Mau quay về chốn Cực Lạc thanh tịnh.
 
1/. Câu đầu nói :

Tàn hơi khó sống ngày còn lại (Cẩu diên tàn suyễn độ dư sanh):
Khi hơi thở này đi ra, không chắc sẽ có hơi thở kế tiếp vào lại.

2/. Triền miên trong nỗi khổ bệnh già (Lão bệnh triền miên thống khổ trung): Tôi không phải muốn quý vị thương hại tôi. Không phải tôi nói là tôi bây giờ quá già, tất cả quý vị nên thương hại tôi – kẻ ngu si này. 
Các triệu chứng của tuổi già và bệnh tật không phải mới đến trong một ngày hay một đêm mà đã phát triển dần dần, từ lúc tôi mới sanh ra. Bây giờ chân tôi không còn linh hoạt, tay nhức, lưng đau, mắt mờ, tai lãng, và răng thì lung lay. Khi bị như vậy thì thật đau khổ, không được tự do.

3/. Ngày ăn uống như dùng độc dược (Nhật tiến ẩm thực như phục độc): Khi đến giờ ăn, tôi không thấy thích ăn. Dầu thức ăn ngon đến đâu, khi tôi vừa nếm thì không muốn ăn nữa, cảm thấy như dùng độc dược vậy.

4/. Đêm nằm giường bệnh như trùng cứng (Dạ túc bệnh tháp tái cương trùng): Khi quý vị nghe câu này, quý vị không thấy buồn cười sao? Tôi nằm trên giường bệnh, chỉ như con trùng đã chết cứng, giống y hệt như vậy.

5/. Trong mộng lại gặp quỷ vô thường (Mộng trung lũ phùng vô thường quỷ): Quý vị có biết các con quỷ vô thường là ai không? Tôi thường gặp chúng trong giấc mơ, nhưng chúng chưa bắt tôi đi. Mỗi khi chúng muốn bắt tôi thì có một vị Bồ tát đến và nói với chúng rằng: “Chưa tới lúc! Không nên bắt ông ta vội, ông ta đang làm việc vì chúng sanh và ông ta chưa làm xong công việc đó.” Vừa nghe như vậy, chúng liền thả tôi ra. Chúng chỉ đến trong giấc mơ để bắt tôi, và tôi đã thấy chúng nhiều lần chứ không phải chỉ một lần. Nhưng tôi cũng thấy chư Phật và chư Bồ tát đến rất nhiều lần. Khi các con quỷ vô thường thấy chư Phật và chư Bồ tát bảo vệ tôi, thì chúng nhìn quanh, đảnh lễ và rút lui. Tôi không biết tại sao chúng lại đảnh lễ tôi.

6/. Tỉnh giấc khó tìm thần cứu mạng (Tỉnh lai nan tầm cứu mạng thần): Khi tôi thức dậy, khó tìm thấy một vị thần tiên nào có thể cứu tôi. Ai có thể cứu tôi? Tôi vẫn tự mình phấn đấu và chiến đấu với các quỷ vương trong lúc bệnh. Tôi nói thật với quý vị, lần này tôi đến Đài Loan, các quỷ vương đều đợi tôi, sẵn sàng khiêu chiến với tôi. Nếu tôi không có lực lượng, tôi sẽ không dám đến Đài Loan. Ở đây có rất nhiều quỷ vương. Tất cả những quỷ vương đều tìm cách ngăn cản, không cho tôi đến Đài Loan. Tôi nói ra điều này cho dầu quý vị có quan tâm lắng nghe hay không, vì tôi đã đến Đại Loan rồi, tôi có thể sẽ tùy theo hoàn cảnh. Tôi không sợ bất cứ kẻ khiêu chiến nào. Những con cháu quỷ vương này là ai? Là trong những Phật giáo đồ trong thời mạt pháp.

7/. Biết chăng mạng người một hơi thở? (Nhân mạng hô hấp hoàn tri phủ?): Sanh mạng chỉ trong một hơi thở, quý vị có biết điều đó không? -- Hãy nhanh lên chuẩn bị hành trang, và …

8/. Mau quay về chốn Cực Lạc thanh tịnh (Tốc phản thanh tịnh Cực Lạc thành): Hãy mau học niệm Phật và cầu sanh về Tịnh Độ. -- Đó là nơi thanh tịnh nhất, không bận rộn như ở đây. Hương thơm của hoa và tiếng chim hót hoàn toàn khác biệt với thế giới của chúng ta. Do đó “Bạch Hạc, Khổng Tước, Anh Võ, Xá-lợi, Ca-lăng-tần-già, Cộng Mạng... Những thứ chim này, ngày đêm sáu thời, hót lên tiếng hòa nhã, tiếng ấy diễn xướng năm căn, năm lực, bảy Bồ-đề phần, tám thánh đạo phần.”  Đức Phật sau đó nói với Xá Lợi Phất rằng đừng nghĩ những chim này là súc sanh. Phật A Di Đà đã tạo nên chúng bằng hóa thân để rộng tuyên Pháp âm. Chúng là chim thần, không giống như chim trong thế giới chúng ta. Những chim này có thể sống mà không cần ăn. Chúng không uống mà không khát nước. Chúng không ăn mà không cảm thấy đói. Trong khi chim thường thì sẽ nuốt chửng bất cứ sâu bọ nào mà chúng thấy, chúng lấy đi sanh mạng của sinh vật khác. Chim tại cõi Cực Lạc thì không giết hại, và người ở đó cũng vậy. 

Do đó Đức Phật Thích Ca Mâu Ni tán thán cõi Cực Lạc là nơi mà chúng sanh được thoát khỏi mọi khổ não và chỉ hưởng mọi điều vui. Bởi vì Phật Thích Ca không nói dối, chúng ta nên có lòng tin sâu chắc và đừng có chút hoài nghi nào về Thế Giới Cực Lạc.” 

(“Talks on Dharma during the 1993 Trip to Taiwan”, trang 115 – 141).

NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT


________________


Hoang Nguyen gởi