Tội ác này chỉ xảy ra ở Việt Nam
Những cộng đồng dân cư đã hình thành và dựng nhà kiên cố ổn định, có lịch sử hơn 50 năm trở lên, thì có nghĩa là khu vực làng xóm ấy từ xa xưa tới nay không ngập lụt.
Các cụ ngày xưa luôn có nhiều thời gian quan sát, lựa chọn độ cao đủ an toàn để định cư, dựng nhà, truyền cho con cháu. Tới nay, cũng khu vực các nền nhà ấy, làng xóm lâu đời ấy, thì lại bị ngập lụt tới chết người.
Lập đi lập lại suốt 20-30 năm nay! Là bởi,
Gần đây các thuỷ điện nhỏ mọc lên như nấm ở miền Trung, công suất phát điện tổng cộng, không bằng thuỷ điện Sông Đà, hay Sơn La tăng ca nửa tiếng.
Đóng góp cho lưới điện quốc gia, của các thuỷ điện nhỏ khắp miền Trung này, cho tổng năng lượng quốc gia là ko đáng kể, nhưng lại là con gà đẻ trứng vàng đời đời, cho người nhà (công ty sân sau) của quan chức.
Các thuỷ điện này, lúc thi công thì là cớ để quan chức địa phương, cùng nhau phá rừng lấy gỗ ồ ạt.
Lúc tích nước thì gây ngập rộng, huỷ diệt hoàn toàn rừng trong lòng hồ.
Lúc sắp mưa thì giữ nước, để tối ưu công suất phát điện, chứ ko xả cạn chờ mưa.
Lúc mưa lớn , nước đổ về nhanh do rừng không còn, thì xả mạnh để giữ an toàn cho thân đập…
Đó chính là một quy trình kiếm tiền, bằng cách giết người.
Đã thảm thế, đồng thời lại có thêm,
Công trình đường HCM chạy cắt ngang mặt miền Trung, lại còn được thiết kế như một con đê ngăn nước, với rất ít các cống thoát. Khiến cho nước lụt ở các khu vực bên phía Tây của đường này, càng chậm thoát hơn.
(Bản thân con đường này là một sự lãng phí nguồn lực quốc gia kinh khủng. Đóng góp cho giao thông quốc gia rất nhỏ. Nhẽ ra nên gộp ngân sách này, cho con đường cao tốc Bắc Nam, thành mỗi bên 4 làn, thì tốt đẹp cho đất nước biết bao nhiêu!)
Đau thương cho người Dân nghèo miền núi miền Trung, do các thuỷ điện nhỏ là đã tồi tệ, sau khi có con đường này, thì ngày càng tồi tệ hơn!
Tội ác này không xảy ra ở bất cứ quốc gia nào khác trên thế giới.
Trung Quốc cũng Cộng Sản, nhưng bọn nó ko tạo ra các tội ác nhỏ như ở ta. Bên đó chỉ quan chức chóp bu Trung Ương mới được ác.
Nguyễn Anh Tuấn
___________________
Đỗ Hứng gởi
