TÔN GIẢ SILVALI BẢY TUỔI ĐÃ CHỨNG A LA HÁN
Một nhóm người tất tả đi vào tinh xá.
- Bạch Thế Tôn Gotama, chúng con đến từ tiểu quốc Koliya cận kề với nước Sakya của Thế Tôn, chúng con mang theo lời thỉnh cầu của quốc vương, hoàng hậu và nhất là của công chúa Suppavasa.
- Kính bạch Thế Tôn, phu quân của công chúa Suppavasa là hoàng tử Mahali của Vesali (Tỳ Xá Ly) là người có lòng kính tin Thế Tôn tuyệt đối, đã truyền niềm kính tin đó cho công chúa Suppavasa.
- Hoàng tử Mahali thường kể về việc Thế Tôn đã cứu nước Vajji (Bạt Kỳ) thoát khỏi nạn hạn hán, dịch bệnh như thế nào khiến cho cả triều đình Koliya vô cùng xúc động.
- Bạch Thế Tôn, công chúa Suppavasa mang thai đã bảy năm rồi mà vẫn chưa sinh em bé. Thai vẫn khỏe, vẫn cựa quậy, nhưng không có dấu hiệu gì là sẽ chuyển dạ. Không lẽ cứ để em bé sống mãi trong bụng của công chúa.
- Cả triều đình hết sức lo lắng về việc này. Công chúa có niềm tin với Thế Tôn Gotama, đức vua và hoàng hậu có niềm tin với Thế Tôn Gotama, nên phái chúng con đến đây đảnh lễ cúi xin Thế Tôn quá bước về kinh thành xứ Koliya của chúng con chúc lành cho công chúa để công chúa hạ sinh hài nhi ạ.
Đức Phật cùng các vị Tỳ Kheo Thánh Tăng rời khỏi tinh xá Kỳ Viên đi về hướng Đông.
Đêm xuống, đoàn ghé nghỉ lại khu nhà bên đường.
Đoàn đi qua làng mạc, đoàn đã đến cổng kinh thành Koliya, triều thần ra đón rất đông.
Hoàng tử Mahali chạy đến đặt 2 bàn tay lên chân Phật, và thưa:
- Bạch Thế Tôn, con nhớ Thế Tôn quá! Con đưa hoàng phi của con là công chúa Suppavasa về quê Koliya để sinh nở, vậy mà bảy năm rồi chờ mãi không sinh. Con cứ đi tới đi lui giữa Vesali và Koliya mãi. Cả triều đình cũng hết cách, chỉ còn tin vào thần lực của Thế Tôn.
- Con muốn đích thân đi thỉnh Thế Tôn nhưng con không đành xa nàng lúc này, nên chúng con đành phái sứ giả qua Savathi thỉnh Thế Tôn. Kể từ khi sứ giả vừa đi thì nàng bắt đầu lên cơn đau chuyển dạ, bây giờ thì cơn đau đã được bảy ngày rồi mà vẫn chưa sinh hạ, con cúi xin Thế Tôn chúc phúc cho nàng được sinh nở dễ dàng ạ.
Thế Tôn nhẹ nhàng nói:
- Như Lai chúc phúc lành đến với công chúa Suppavasa và hài nhi.
Ngay lúc đó thị vệ từ trong chạy ra báo tin:
- Tâu đại vương, công chúa Suppavasa đã hạ sinh một hoàng nam vô cùng đẹp đẽ ạ.
Mọi người đều reo mừng.
- Này Mahali, con hãy thỉnh Thế Tôn và Chư tăng về nhà khách nghỉ ngơi, sau khi mọi việc ổn định chúng ta sẽ đến cầu xin lời dạy của Thế Tôn sau. Con nhớ đốt lò sửa. Vì bây giờ mùa đông lạnh giá.
- Dạ vâng, thưa phụ vương.
Hoàng tử Mahali tất tả chạy vào nội cung.
- Này mọi người, hoàng tôn của ta là một công tử, rất xinh đẹp, khỏe mạnh. Hài nhi mới sinh nhưng tóc ra dài và đầy đủ răng. Sinh ra không khóc, mà đã biết nhoẻn miệng cười.
- Thưa đại vương, thật là phúc lành hiếm có, chúng ta hãy chuẩn bị lễ đặt tên cho công tử sau bảy ngày nữa.
Thế là trong hoàng cung rộn rịp chuẩn bị lễ đặt tên. Và ngày lễ đặt tên đã đến.
Thật kỳ lạ thay! Bé lớn nhanh như thổi, chỉ mới 7 ngày bé đã lớn bằng đứa trẻ 5 tuổi.
- Bạch Thế Tôn, thật là muôn vạn phúc lành cho triều đình Koliya của chúng con khi được Thế Tôn và Chúng Tăng quang lâm chúc phúc cho vương tử của chúng con. Nhờ sự chúc lành của Thế Tôn mà vương tử được thoát thai an lành, khỏe mạnh.
- Bạch Thế Tôn, hôm nay là lễ đặt tên cho vương tử, chúng con kính thỉnh Thế Tôn và Tăng chúng chứng minh ban phúc cho vương tử lần nữa để vương tử được trọn vẹn công đức giữa đời.
- Này hoàng tử Mahali, ông định đặt tên cho bé là gì?
- Bạch thế Tôn, sau mấy ngày bàn với nhau, phụ vương và chúng con đã đồng ý đặt tên cho bé là Silvali (Thi Bà La)
(Silvali: nghĩa là phúc đức tròn đầy.)
- Này hoàng tử Mahali, hãy mang bé Sivali đến đây. Thế Tôn đặt tay lên đầu Ngài Silvali (Thi Bà La), Người khẽ nhắm mắt lại, một niềm an vui không lời dịu dàng lan tỏa khắp không gian. Rồi Tôn giả Xá Lợi Phất (Sariputta) nắm bàn tay nhỏ bé của vương tử Thi Bà La, mỉm cười bất ngờ hỏi:
- Này Thi Bà La, suốt bảy năm trong bụng chú có an lạc không?
- Thưa Tôn giả, làm sao mà con an ổn trong một bầu máu như thế được ạ.
Cả hoàng cung sửng sốt, đức vua, hoàng hậu, quần thần đều đứng bật dậy không nói nên lời. Vương tử Silvali (Thi Bà La)lại tiếp lời:
- Thưa Tôn giả, con nhận thức được hết mọi điều bên ngoài nhưng lại bị giam cứng trong bầu máu đỏ. Tội nghiệp cho thân mẫu con, vất vả bảy năm nay...
Công chúa Suppavasa ngỡ ngàng khuyu vào cánh tay của các thị nữ, nhưng rồi gương mặt bỗng nhiên chùng xuống như vừa cảm nhận một niềm xúc động nào đó vừa ùa về, công chúa chắp tay lên thưa:
- Bạch Thế Tôn, bảy năm mang thai, con thấm thía hơn bao giờ hết về nỗi khổ kiếp người. Xin Người cho hài nhi Silvali được xuất gia trong giáo Pháp.
- Lành thay công chúa Suppavasa, lành thay khi công chúa cho vương tử Silvali được xuất gia. Nhưng hãy đợi đến khi Thi Bà La biết đi đã.
Chợt nhiên, vương tử Silvali tuột khỏi tay của thân phụ xuống đất, chập chững bước về phía Thế Tôn, quỳ xuống cung kính đảnh lễ Người trong sự kinh ngạc của hoàng tộc. Đức vua và hoàng tử đứng lặng im, bùi ngùi. Còn công chúa, hoàng hậu, các thị nữ thì nghẹn ngào không ngăn nổi dòng lệ dâng trào tuôn xuống. Lễ xuất gia được diễn ra ngay giây phút chứa chan đầy xúc cảm ấy.
Vương tử Silvali (Thi Bà La) đã quỳ dưới chân Tôn giả Xá Lợi Phất, chắp đôi tay búp sen, khẽ cúi đầu chờ đợi.
Tôn giả nhẹ nhàng cạo đường dao thứ nhất, gương mặt Ngài Thi Bà La bừng tỏ, Ngài thấy rõ các Pháp thế gian đều là nhân duyên có sinh ắt có diệt, như những đợt sóng cuộn trào xô đẩy nhau trôi mãi, Ngài chứng đắc Thánh quả Tu Đà Hoàn.
Tôn giả cạo đường tóc thứ hai, mọi điều tham đắm giờ đây mỏng nhạt như làn khói, nội tâm đã bình lặng như mặt biển êm ả, chỉ còn vài gợn sóng lăn tăn, Ngài chứng ngộ Thánh quả Tư Đà Hàm.
Tôn giả cạo đường tóc thứ ba, tâm hồn sáng trong phẳng lặng không còn một mảy may xao động, cả đất trời cùng khắp chan hòa trong một khối tâm trùm phủ, Ngài chứng Thánh quả A Na Hàm.
Tôn giả cạo đường tóc thứ tư, bức màn vô minh tối tăm được vén bỏ, chân lý đã hiển lộ thênh thang, vượt thoát khỏi sinh tử luân hồi, Ngài Thi Bà La chứng đắc tứ quả A La Hán, trở thành một bậc Thánh nhân giải thoát giữa cuộc đời, viên thành phạm hạnh cao quý.
Ngay lúc đó, mặt đất khẽ rung chuyển.
Chiều hôm ấy, nắng vàng ấm áp, vị Sa di A La Hán Silvali lững thững theo sau Đức Thế Tôn rời khỏi kinh thành Koliya. Cả hoàng tộc nối hàng dài tiễn đưa Ngài. Công chúa hạnh phúc không ngăn được dòng lệ, lặng lẽ nhìn theo bóng Tăng đoàn dần xa khuất...
(Sưu tầm)
__________________
Hoang Nguyen gởi
.jpg)